GÓC KHUYẾT!
Nhà cửa bề bộn, dọn được một góc nho nhỏ để ngồi soạn bài tập
huấn cho các thầy cô chủ nhiệm ngày mai, một ngày mà ngần ấy nội dung,
không biết mình có thể trình bày thuyết phục như mọi khi được không!?
Bật nhạc lên, giọng ca Ngọc Anh sâu thẳm với một khúc Tình Phú Quang day dứt.
Mời em vào
Quán thời gian,
chạm ly kí ức
uống làn hương xưa…
Mùa thu không hẹn vẫn về, khiến thời gian như vội vàng hơn, cảm
xúc thu khiến mình lại nhớ đền “Góc khuyết” của Tiếng Lòng.
Bến đời bắt ta không được đi lạc bước
Bến mơ lại xui cứ đi ngược con đường
Ta chấp chới giữa hai bờ mơ thực
Bước chân nào cũng chạm tới đau thương!.
Khi thả hồn trở lại Bến Thời Gian
Thấy kỷ niệm thánh thót rơi từng giọt
Gió xô ngã chén vơi đầy đắng đót
Trăng vô tình trải quá khứ ra phơi...
Trái đất tròn nhưng khuyết một góc tôi!.
8/11/2013
GÓC KHUYẾT!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét