Đăng nhập để cập nhật những mặt hàng mới nhất!

We'll not spam mate! We promise.

Hiển thị các bài đăng có nhãn blog bay. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn blog bay. Hiển thị tất cả bài đăng

8/15/2013

[Tiểu thuyết] Miyamoto Musashi - Quyển 1 Chương 5: Trí dũng


Takezo bị truy nã gắt. Khắp ngả đường và trước cổng nhà xã trưởng đều có treo cáo thị trọng thưởng cho ai giết chết hay bắt sống được Takezo hoặc chỉ chỗ hắn ẩn nấp. Cáo thị mang triện son của Ikeda Terumasa, tổng trấn lâu đài Himeji.

Dân trong làng lo lắng ra mặt, nhất là gia đình cụ Osugi. Công việc đồng áng bỏ bê, chẳng ai có thì giờ cày cấy hay tầm tang gì nữa. Đêm nào cụ

Simple Acts of Kindness - Give it a try

Hãy bỏ ra 4 phút để xem clip này

8/14/2013

10 trường hợp thoát chết kì diệu

Tử tù bị bắn 9 phát đạn nhưng không chết, người đàn ông mất nửa người vẫn sống sót là những trường hợp thoát chết kỳ diệu đến khó tin.
Người mẫu lao xe hơi xuống mương


Năm 2009, cô người mẫu Katrina Burgess đã lái xe với tốc độ 112 km/h và lao xuống một con mương ở Anh. Katrina  may mắn sống sót trong một vụ tai nạn ô tô khiến cô gãy cổ, lưng và xương sườn. Ngoài ra, Katrina còn bị gãy xương chậu, thủng phổi cùng với một số chấn thương khác.

Sau khi nhập viện, cô được gắn 11 thanh kim loại và vô số ốc vít để giữ chắc chắn cho bộ xương từ hông đến đầu gối. Các thanh sắt được nối với nhau bằng 4 chiếc chốt bằng titanium. Katrina tiếp đó phải chiến đấu trong 5 tháng với những chấn thương nặng nề và bộ khung sắt trong cơ thể. Điều kỳ lạ là cô sau đó hồi phục và sống mà không cần thuốc giảm đau.
Nhà leo núi tự cắt tay
Aron Lee Ralston (sinh năm 1975), là một kỹ sư cơ khí và nhà leo núi người Mỹ. Tháng 4/2003, Aron đang leo núi ở công viên quốc giaCanyonlands, phía đông nam bang Utah thì một tảng đá nặng 300 kg rơi trúng và đè chặt lên tay phải.

Do không nói với ai về chuyến leo núi, nên không người nào biết Aron gặp nạn để đến ứng cứu. Anh mắc kẹt ở vách núi trong 4 ngày với tình trạng hết nước, thức ăn và phải uống nước tiểu.  Lúc này Aron đã nghĩ về cái chết và viết sẵn tên tuổi, ngày tháng qua đời và lời tạm biệt người thân trên vách núi. 
Tuy nhiên, một ý nghĩ bỗng dưng vụ lóe lên trong đầu nhà leo núi ngườiMỹ và anh quyết định dùng dao để cắt đứt tay phải và giải thoát cho bản thân. Sau một hồi chịu đựng đau đớn và cầm máu ở cánh tay, anh cuối cùng thoát khỏi vách núi và đi bộ xuống chân núi.

Trong lúc sức tàn lực kiệt, Aron may mắn gặp một gia đình leo núi và họ đã cho anh nước, thức ăn và báo cho chính quyền. Sau đó trực thăng đưa anh đến bệnh viện chữa trị. Câu chuyện về sự sinh tồn của Aron đã được chuyển thể thành bộ phim 127 Hours.
Bị bắn 9 phát đạn vẫn không chết
Cách mạng Mexico là một cuộc đấu tranh vũ trang kéo dài 7 năm, bắt đầu từ 1910, do Francisco I. Madero lãnh đạo chống lại Porfirio Diaz. Ngày 18/3/1915, binh sĩ Wenseslao Moguel bị bắt khi chiến đấu trong cuộc cách mạng.

Sau đó ông tuyên án tử hình mà không cần xét xử. Lính chíh phủ đưa Moguel ngay lập tức ra pháp trường để xử bắn. 9 viên đạn găm khắp cơ thể ông, trong đó một viên ở cự ly gần và xuyên qua đầu để đảm bảo Moguel chết hẳn. Tuy nhiên, binh sĩ này vẫn sống sót một cách thần kỳ và trốn thoát. Trong bức ảnh trên, được chụp vào năm 1937, Moguel xuất hiện với một vết lõm trên má vì ảnh hưởng của viên đạn.
Mẹ con sống sót kỳ diệu
Năm 2009, Yulia Shumakova, một phụ nữ 24 tuổi người Nga ở thành phố Yekaterinburg, được đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô đã bất tỉnh sau khi trở về nhà từ nơi làm việc. Lúc đó, Yulia đang mang thai 32 tuần. Các xét nghiệm cho thấy cô bị tai biến mạch máu não và bác sĩ cho rằng cô chỉ có 4% cơ hội sống sót. Nhân viên y tế sau đó quyết định vừa tiến hành phẫu thuật não cho người mẹ và vừa mổ đẻ để cứu sống thai nhi . Điều thần kỳ xảy ra khi cả người mẹ và đứa trẻ trong bụng đều sống sót kỳ diệu. Một số người tin rằng, tình yêu của người mẹ cung cấp năng lượng cho cô để vượt qua cái chết.
Người đàn ông may mắn nhất thế giới
Ông Frank Selak là một giáo viên dạy nhạc và được xem là người may mắn nhất hành tinh. Ông từng thoát chết trong nhiều vụ tai nạn khi đi các phương tiện khác nhau. Selak sống sót trong một vụ tàu trật bánh lao vào hồ băng, hay một vụ tai nạn xe bus, va chạm máy bay…

Ngoài ra, xe ô tô của người giáo viên già cũng từng lao khỏi một con đường trên núi và đâm xuống một thân cây, lăn thêm 91 m và phát nổ nhưng ông không chết. Đặc biệt hơn, ông còn trúng một giải xổ số trị giá 1 triệu USD.
Thoát chết dù mất nửa người
Năm 2006, ông Truman Duncan, một nhân viên tàu hỏa, gặp phải tai nạn khủng khiếp khi làm việc ở đường sắt tại Cleburne, Texas. Ông không may trượt chân và ngã xuống đường sắt khi đang lái một đầu máy để nhiệm vụ sửa chữa đường ray. Duncan đã cố gắng thoát khỏi đường ray nhưng không kịp và bị đầu máy nặng hàng tấn đè qua người. 
Sau đó toa tàu còn kéo ông đi thêm 22 m và khiến ông mắc kẹt dưới gầm. Vụ tai nạn làm cơ thể ông gần như bị cắt đôi. Duncan mất cả 2 chân, xương chậu và một quả thận. Tuy vậy, ông vẫn kịp gọi cho 911 và chờ 45 phút để được đưa đi cấp cứu. Sau khi trải qua 23 ca phẫu thuật trong vòng 4 tháng, các bác sĩ đã duy trì thành công mạng sống của Duncan.
Người phụ nữ rơi khỏi máy bay
Năm 1971, bà Juliane Koepcke, khi đó là một học sinh trung học 17 tuổi, đã sống sót thần kỳ trong tai nạn máy bay kinh hoàng. Năm đó, sét đánh trúng chuyến bay 508 của hãng hàng không LANSA khi đang bay trên khu rừng rậm ở Peru. Juliane đã mắc kẹt ở ghế ngồi và bị thổi bay ra khỏi máy bay, đồng thời rơi tự do xuống từ độ cao 3 km. Vì một lý do nào đó, bà rơi xuống đất và là người duy nhất sống sót, trong khi 92 hành khách còn lại đều thiệt mạng. 
Juliane chỉ bị chấn thương ở mặt, gãy xương và nhiều vết cắt, bầm tím trên cơ thể. Nhờ học kinh nghiệm từ cha - một nhà sinh vật học - Koepcke cố nén đau và tìm ra nguồn nước để sống sót trong rừng. Sau 9 ngày cố gắng duy trì mạng sống, cô gặp một nhóm người đốn củi và được cứu sống. Câu chuyện sống sót thần kỳ của Juliane Koepcke trở thành đề tài của 2 bộ phim sau này.
Bị chôn vùi hơn một tháng dưới đống đổ nát
Khaleed Hussain, một nông dân 20 tuổi, là người sống sót thần kỳ trong vụ động đất ở Pakistan năm 2005. Sau khi xảy ra cơn địa chấn ngày 8/10, Hussain bị chôn vui dưới đống đổ nát. Anh hoàn toàn không thể cựa quậy cơ thể và chỉ có thể di chuyển nhẹ cánh tay.

Dù chịu sự đau đớn kinh khủng khắp cơ thể, Hussain vẫn không ngừng dùng tay đào bới với hy vọng thoát ra ngoài hoặc được người khác tìm thấy. Cuối cùng vào ngày 10/11, tức sau hơn 30 ngày bị mắc kẹt, anh được đội cứu hộ phát hiện và cứu sống dù chân phải của anh gãy.
Đứa trẻ được sinh hai lần
Năm 2009, cô Keri McCartney đang mang bầu 2 tháng thì bác sĩ phát hiện một khối u nguy hiểm  trên cơ thể đứa bé. Khối u lớn này đã ngăn việc lưu thông máu và ảnh hưởng đến tim đứa trẻ. Vì thế các bác sĩ quyết định phẫu thuật để cứu thai nhi. Các bác sĩ phẫu thuật ở bệnh viện nhi Texas quyết định mổ bụng của McCartney và kéo một nửa cơ thể đứa trẻ ra ngoài tử cung người mẹ để loại bỏ khối u nguy hiểm. Việc phẫu thuật diễn ra nhanh chóng và đứa bé được đưa trở lại trong tử cung. May thay, đứa trẻ vẫn sống sót và phát triển bình thường trong 10 tuần tiếp theo. Sau khi chào đời, cô bé được đặt tên là Macie Hope McCartney.
Chuyến bay 571 kinh hoàng
Ngày 13/10/1972, chuyến bay 571 của Không quân Uruguay chở 45 hành khách, bao gồm các thành viên của một câu lạc bộ bóng bầu dục và gia đình họ, từ Montevideo đến SantiagoChile. Do gió mạnh và mây mù, các phi công không thể xác định phương hướng tại dãy núi Andes. Máy bay đâm vào một đỉnh núi ở độ cao hơn 4.000 m.

Trong số 45 hành khách, 12 người thiệt mạng ngay, 5 người khác chết sáng hôm sau. 28 người còn lại gặp nhiều khó khăn trong tình trạng thời tiết lạnh lẽo, thiếu thực phẩm. Cuối cùng chỉ 16 người sống sót.
Hai trong số những người sống sót là Nando Parrado và Roberto Canessa. Họ đã đi bộ 12 ngày để tìm sự giúp đỡ. Ngày 22/12, họ trở lại với một máy bay trực thăng cứu hộ. Ngày 23/12, trực thăng đưa tất cả 16 người sống sót tới bệnh viện. Sự kiện nổi tiếng này sau đó được viết thành sách và dựng thành phim.

8/13/2013

Nghệ thuật lắng nghe giúp bạn thành công


8/12/2013

Infographic - Âm nhạc và tâm lý học








BÀ LÃO ĂN MÀY VÀ ĐỨA BÉ

Bà lão chống gậy, một tay cầm mảnh gáo dừa đứng trước cửa mọi nhà xin của bố thí. Tiếng con chó nhà chủ rít lên nghe khác thường, quyết liệt hơn mọi khi. Một chú bé chừng năm tuổi đứng gần bà lão, trên tay …cầm chiếc kẹo đứng xem bà chăm chú.
*
Có lẽ vì nó không có bà hay cụ,nên bà lão đã khiến nó nhìn bà chăm chú đến thế. Cái tiếng chó sủa như té tát cũng chẳng làm bà lão sợ. Vẫn mảnh gáo dừa chìa ra phía trước. Cái mảnh gáo dừa vỡ tướp, như bóng lên dưới thời gian của đủ các loại ngọc thực – Chắc cầm nó khi đói cũng nặng.
Ở trong sân một tiếng người trung tuổi vọng ra:
- Khổ lắm! Nhà này chẳng có gì đâu!
Lời nói ấy như một thông điệp quen thuộc. Tiếng chó thôi sủa, sự yên tĩnh trở lại nơi ngõ nhỏ. Bà lão lặng lẽ cầm mảnh gáo ra đi. Cái lưng còng như gánh trên thân bà bao mảnh áo quần rách tướp sói lở theo thời gian. Đôi tay gầy gò nhăn nheo, rạn nứt như chứa đựng bao buồn đau cuộc đời.
Thằng bé cũng lặng lẽ ngơ ngác theo bà lão ra đầu ngõ. Chợt rất nhanh nó tiến tới gần bà. Như có lực hút. Nó đưa biếu bà lão chiếc kẹo đang cầm trên tay.
Bà lão cũng ngơ ngác như như chính khi nó ào tới:
- Ôi! Tôi xin cảm ơn cậu. Và trong mảnh gáo dừa run run kia có một cái kẹo.Thằng bé chạy ào đi như trốn sự nuối tiếc.
Ngày hôm sau, vẫn trên lối ngõ nhỏ ấy, tiếng chó lại cồn lên huyên náo. Và bà lão lại ra đi với mảnh gáo dừa trống rỗng. Tới đầu ngõ, vẫn thằng bé hôm qua ngơ ngác theo bà. Nhưng lần này, nó mạnh dạn hơn, tiến tới bên bà lão, trên tay nhỏ còn lại nửa chiếc quẩy đang ăn dở.
- Cháu cho bà – Nó nhẹ nhàng đặt vào lòng gáo.
Tấm lưng còng như rung lên:
- Ôi! Xin cảm ơn cậu. Nó nhẹ nhàng bay đi, trong mắt còn ánh lên một niềm vui nhỏ. Và cứ thế, ngày nọ qua ngày kia, hai cực của hai kiếp người nhỏ nhoi ấy như tiến gần lại nhau hơn.
Tiếng chó vẫn sủa!
Song một hôm, trước cái ngõ nhỏ ấy. Thằng bé tần ngần nhìn bà lão, họ đang tiến đến gần nhau, song trong ánh mắt thằng bé, một nỗi ân hận, thiếu vắng như chìm xuống. Trên tay nó trống không, bất lực, đôi mắt buồn bã hướng xuống con đường nhỏ.
- Cảm ơn cậu! – Tiếng bà lão nói rất khẽ, như chỉ để cho họ nghe thấy. – Bà muốn biếu cháu một thứ! – Trên tay già nua hướng về phía thằng bé, một mảnh nhựa đỏ có in hình đức Phật.
- Bà biếu cháu chút quà.
Trong tay thằng bé vẫn cầm chặt mảnh nhựa, tần ngần nhìn theo bóng bà già khuất dần trên lối xóm. Và mãi những ngày về sau, trong xóm nhỏ, không còn ai nghe tiếng sủa của con chó thường cắn, có lẽ nó đã già và chết.
Nhưng trước ngõ, thằng bé vẫn nô đùa cùng các bạn. Trên cổ nó, cái mảnh nhựa đỏ có in hình đức Phật, như bay theo những nô đùa của lũ trẻ trong không gian.

EM NỢ ANH


Nó biết anh trong một lần cúp học bất thành, và anh là cái thằng trưởng ban nề nếp tác phong phá bĩnh sự nghiệp vĩ đại của nó.
Mà trốn nhiều thì bị bắt lại nhiều, dần dần nó trở thành ''khách quen'' của văn phòng, không thèm cúp nữa mà ở hẳn trong văn phòng tán phét với anh. Tán phét mãi rồi thành quen, ngày nào chán học cũng viết giấy phép xin nghỉ 2 tiết cuối rồi tự giác lên văn phòng ngồi. Thân nhau từ bao giờ chẳng biết.





- Tiền ơi có nhớ ví không? Ví thì há miệng ngồi trông tiền về. Tiền đi chẳng giữ lời thề, đi rồi đi mãi có về nữa đâu!
- Lại viêm màng túi đầu tháng à?
- Hiuhiu, anh được thì cho em xin, hay là anh để làm tin trong nhà?
- Thôi cái thơ văn củ chuối kia đi, em còn nợ anh 12 nghìn tám trăm đồng chưa trả kìa!
- Việt Nam đồng làm gì có 800đ? Phét tó vừa thôi!
- Hôm đấy cô đi mua đồ trong siêu thị nhé!
Lấy hẳn 20 nghìn của anh mua gói kẹo chocolate, tiền dư đưa lại hẳn 7 nghìn hai trăm đồng luôn nhé!
- Người đâu mà tính toán chi li thế? Cứ xoen xoét cái mồm mà kể í?
- Không kể để em nuốt luôn à?
- Đồ keo kiệt, hừhừ... Sống trong đời sống cần có một tấm lòng...
Nó dẩu môi, tay cầm bút vẽ bậy lên mặt bàn sạch sẽ
- Tiền giặt mặt bàn gồm tiền nước, tiền điện, tiền Omo, tiền Comfort, cả tiền thuê dây phơi nữa, cứ chịu khó vẽ đi rồi tính hẳn vào tiền nợ nhé! Có nghe câu ''Vay chín thì phải trả mười, phòng khi túng lỡ có người cho vay'' bao giờ chưa?
- Anh... !@&%#*/()...

* * *

- Chết rồi anh ơiiiiiii, hết sóng gió này qua đi thì phong ba bão táp khác ập tới rồi, huhu!
- Gì cơ?
- Hôm trước bị phê bình dưới cờ tội ăn vụng giờ lại bị mời phụ huynh vì tội lôi kéo ban cán sự ăn vụng cùng kìa, huhuuuu
- Lại đem xoài vào lớp à?
- Không, hôm nay em đem mít! Bọn nó xin.
- Thảo nào... Hít một phát là biết ngay! Ngày xưa mẹ em có nêm thức ăn cho em không đấy? Hay là ăn nhạt quá nên em mới thiếu muối như thế?
- Anh có tin em cắn anh không? Em tuổi tuất đấy!
- Cứ thử cắn đi, một dấu răng tính tiền một chai cồn, một miếng băng cá nhân, một chai thuốc làm liền sẹo và ba mũi tiêm ngừa dại nhé!
- Không thèm chơi với anh, logic 0.2 và logic 2.0 nó khác nhau nhiều lắm!

* * *



Anh giống như anh lớn của nó, kiêm luôn việc làm bạn. Mặc dù anh 
cũng chẳng ''người lớn'' hơn nó bao nhiêu nhưng thỉnh thoảng vẫn lấy kinh nghiệm đi trước 1 năm ra mà cho nó ý kiến cá nhân.

Dần dần nó sinh ra thói quen chuyện gì cũng kể cho anh nghe, còn anh thì lúc nào cũng ''luôn luôn lắng nghe, luôn luôn xoắn xít'' nó, vì hành động cúp học đi ''tâm sự tuổi ô mai'' của nó khiến anh rất bực, tối về nhắn tin kể lể không được à? Đâu phải quen biết ngày một ngày hai không biết số của nhau đâu?

Nhưng bực thì bực cũng chẳng đuổi nó đi được, sáng anh đi học, nó ở nhà trùm chăn ngủ, chiều anh đi trực thì nó vác xác đến trường vẫn tốt hơn việc nó lang thang đầu đường xó chợ nhiều.
___
Có một ngày...
- Này người yêu ơi anh ở chốn naoooooo? Sao không cho ta nhìn thấy bản mặt của nhauuuuuu?...
- Thôi cái ca lẻ kia đi, đứng trước mặt em đây này, bị loạn thị à mà không thấy cứ thích hỏi lung tung thế?
- Vớ vẩn, anh nhìn anh đi, tướng học sinh mặt phụ huynh, ai mà làm người yêu anh thì đứa đấy bất hạnh quá thể!
- Giờ anh nói anh thích em em có tin không?
- Thì từ trước đến giờ vẫn thích nhau mà, nhề? Thế bây giờ em nói em yêu anh anh có tin không?
- Lại bày trò gì nữa đây?
- Không, em nói thật mà. Giờ em nói em yêu anh đấy, có tin không thì bảo?
- Hềhề, anh tin...
- Tin thật à?
- ...thì anh là thằng thần kinh có vấn đề!
Nó hậm hực quay mặt đi, vừa đúng lúc tiếng trống tan trường vang lên.

Suốt một tuần sau đó, nó chẳng thèm cúp học nữa, nhờ mẹ viết hẳn đơn xin nghỉ cả tuần, anh nhắn tin cũng không thèm trả lời.
Ban đầu anh còn nghĩ nó đùa dai tí thôi, nhưng đến khi lật sổ báo cáo sĩ số ra, ngày nào ở cột Hs vắng của 11A cũng có tên nó thì anh mới giật mình.

* * *



Nó vươn vai cho tỉnh ngủ rồi để nguyên đầu bù tóc rối chạy xuống mở cửa nhà, mồm lầm bầm rủa xả đứa nào chọn giờ linh thiên quá.
- Sao lại là anh?
- Không anh thì là ai?
- Đi chết đi! Đừng có lượn lờ ở đây nữa, tuổi con đỉa à?
- Dỗi à? Anh tình nguyện làm đỉa đấy! Rắc vôi đi rồi hết dỗi nhé! Hêhê
Bao nhiêu uất ức trào ra, nó xông vào đấm anh túi bụi.
- Anh lên rừng ở với khỉ đi! Người ta là con gái đấy, người ta tỏ tình trước đấy, người ta chịu ''bất hạnh'' đấy, mà anh...huhu...
- Lúc đấy anh chưa nói hết mà! Thần kinh anh có vấn đề rồi mới tin em đấy, được chưa? Nín đi đừng khóc, nước mắt nước mũi đầy áo anh lại ghi nợ bây giờ!
- Anh ơi!
- Ơi!
- Anh yêu em thật à?
- Ừ!
- Anh ơi!
- Ơi!
- Nếu sau này không còn là người yêu của nhau nữa thì anh gọi em bằng gì?
- Vợ!
- Gì???
- Em nợ anh nhiều lắm, trả cả đời chưa hết đâu! Lấy tim anh rồi định trốn tránh trách nhiệm luôn à? Đừng hòng nhé!

8/11/2013

Trước khi "ước mơ lớn" các cử nhân tương lai hãy đọc bài viết này!

"Chưa muốn biết nghĩa vụ đã muốn quyền lợi, hoang sơ trong giao tiếp hiện đại, coi thường uy tín và lời cam kết, ơ hờ và lười biếng, vô trách nhiệm và bội ước...", là những thói xấu của những cử nhân tương lai được độc giả vốn đang là chủ quán cà phê nho nhỏ ở Hà thành đúc kết qua những lần tuyển dụng.

LTS: Những bài viết của các vị Giáo sư, tiến sĩ, nhà nghiên cứu văn hóa... phân tích về sức mạnh và điểm yếu của người Việt đăng tải trên chuyên mục "Vì khát vọng Việt" tiếp tục nhận được nhiều ý kiến phản hồi từ độc giả. Báo điện tử Giáo dục Việt Nam xin trích đăng nguyên văn bài viết "Giới trẻ và những thói xấu" của BS Hòa Minh Tân (Hà Nội) xung quanh chủ đề này:

"Đất nước lâm ly trong bối cảnh thời khủng hoảng có tính toàn cầu, vả lại bản tính thích “đánh đu” với đời, ta mở 1 cái quán cà phê nho nhỏ, xinh xinh ở xứ Hà Thành (người ta vẫn gọi là địa danh ngàn năm văn hiến với niềm tự hào thiêng liêng đến mức gọi rùa Hồ Gươm là cụ và định xem nó là quốc bảo).

Phàm là mở kinh doanh, tất phải tuyển người, ta cứ ngỡ, hiện thời thất nghiệp nhiều thì việc thu nạp nhân lực không hề khó. Thế nhưng ta đã nhầm.

Đưa thông tin tuyển dụng lên mạng, ta nhận được nhiều liên hệ, chủ yếu của giới trẻ những người gọi là “sinh viên”. Có một thời, các học giả đã luận tranh xếp sinh viên thuộc hàng trí thức vậy.

Nhiều kiểu hỏi, nhiều kiểu giao tiếp nhưng tựu chung lại, tất thảy, họ không quên câu hỏi đầu tiên, làm vậy lương thế nào anh?

Ta thầm nghĩ, đôi khi vì hơi bực ta nói với họ, con người là nguồn lực quí nhất của mọi hoạt động, nhưng con người vốn có tính riêng biệt cao, giá trị sức lao động không phải thứ hàng hóa vô tri, không thể bày ra siêu thị dán giá đồng loạt nên đó, cho nên muốn nói về lương hãy chuẩn bị một cuộc trao đổi trực tiếp, ở đó bạn có điều kiện thể hiện bản thân và người chủ có thể cảm nhận bạn thế nào? Dường như họ không hiểu điều đó.


Ảnh minh họa.
1. Đó là thói xấu chưa muốn biết nghĩa vụ đã muốn quyền lợi

Nhiều em đột ngột đến tận nơi không hề hẹn trước, cứ như ở chỗ ta là cái phòng trọ họ vẫn đi về tùy thích và ngủ đến phát ươn người. Đang bận việc, vì lẽ “lịch sự” ta phải tiếp họ, nhưng thật ra cuộc nói chuyện rất không có lửa, họ ra về chóng vánh để lại cho ta một cảm xúc trầm, đương nhiên kết quả tuyển dụng là số 0.

2. Đó là sự hoang sơ trong giao tiếp hiện đại

Nhiều em, sau cuộc gặp trao đổi, hẹn ước ngày giờ đi làm như đinh đóng cột, ta còn nhắc lại, nếu nhận lời nhớ đúng hẹn, thế nhưng đến ngày hẹn, chả thấy “bóng chim, tăm cá” nơi đâu. Điện thoại cũng không phản hồi. Ta bỗng lại thấy nản.

3. Đó là sự coi thường uy tín và lời cam kết

Rồi, vài em cũng đến làm, xin kể ra đây: "Dạ, em là sinh viên năm 2 Học viện Ngân hàng. Nhà em không khá giả, em đi làm phụ thêm tiền học". Tốt quá, ta ủng hộ và cảm phục. Ngày 1, em đến, ta chỉ bảo cặn kẽ loạt công việc cần làm, những tưởng em có khả năng nhớ, khả năng tổng hợp và vận dụng. Thế nhưng, em làm một việc qua loa rồi ngồi buâng khuâng, hờ hững nhìn ra phố như nhìn vào 1 cõi vô định. Ta lại phải nhắc, đến việc gì nhắc việc đó. Ta bỗng thấy mệt mỏi và hết nhắc nữa, hôm sau ta đành trả lại em với cái Học viện Ngân hàng to tướng đó.

4. Đó là sự ơ hờ và lười biếng

Dạ, em là sinh viên mới tốt nghiệp luật sư, đang chờ việc muốn đi làm trong lúc thừa thãi thời gian, thiếu ý tưởng và chẳng muốn về quê. Ồ, hay quá, em chịu khó vậy ta quí lắm, quán ta tuyển hẳn được 1 luật sư, mà luật sư ở xứ này, thật ra chỉ là cái áo rộng thùng thình chưa che được kín thân. Em đi làm được 2 ngày, ngày thứ 3, đến giờ làm chả thấy em đâu, ta lại phải bốc máy điện thoại, bên kia đầu sóng, em trả lời thản nhiên, em phải về quê với anh em, em không đi làm nữa. Ô, sao lạ vậy nhỉ? Ta bỗng thấy chán hơn.

4. Đó là thói vô trách nhiệm, bội ước

Vâng, em là sinh viên năm 3 ĐH Kinh tế Quốc dân. Ôi tốt quá, em học cái ngành lo cho kinh tế cả một quốc gia cơ mà, vậy em lo cái quán bé xíu của anh chắc hẳn quá ok? Dạ, em sẽ cố gắng. Nhưng ta thầm nghĩ, học cái “vĩ đại” thế có khi lại không làm tốt cái nhỏ ấy chứ? Dao mổ trâu sao mổ được gà nhỉ? Em hẹn ngày đi làm hăng hái lắm. Rồi bỗng dưng em xin về quê ăn giỗ tận 5 ngày, sau đó dường như cỗ quê nhiều mỡ, đầu óc em bị bao bọc bởi mỡ nên lên Hà Nội em ỉu xìu, thôi em chả đi làm nữa. Quán ta lại tiếc ngẩn ngơ một ngôi sao chưa sáng đã tắt ngấm.

6. Đó là thói học mà không hành

Anh ơi, em ra trường đi làm 1 năm rồi, công việc ở công ty khó khăn quá, em muốn xin đi làm thêm, bố mẹ em ở nhà bị bệnh gian nan lắm, anh giúp em nhé. Ồ, không sao em, không phải anh giúp mà là hợp tác làm việc thôi em, anh sẵn sàng.

Sau đó, phỏng vấn sâu hơn qua chat, tinh thần cuộc chat của em vẫn đầy khí chất đi làm, thế nhưng bỗng dưng cuối cuộc em lặng lẽ, kiệm lời, không nhắc đến ngày đi làm nữa, hỏi kỹ ta được em nói, người yêu em không đồng ý.

Quá tốt, em có người yêu thật vĩ đại, biết lo cho em. Ta hỏi, thế người yêu em làm gì? Dạ, người yêu em cũng mới ra trường, đang thuê trọ đi làm tạm thời. À, ra vậy, thế thì chàng ấy mới chỉ vĩ đại ở tư tưởng thôi em. Chàng ấy chưa phải chịu trách nhiệm gì với sự thành bại của em, cũng chưa thể cảm đau nỗi đau của bố, mẹ em đâu em ạ. Thôi, ta chúc em vượt qua khó khăn bởi tình yêu đó vậy. Ta bỗng cảm thấy hơi thương thương em vì sự ngây thơ.

7. Đó là thói thụ động và lệ thuộc

Ta chẳng kể hết được những trường hợp ta gặp, ta ngẫm ra đây. Có điều, ta nghĩ, cho dù thời thế có biến thiên, thì Đại học vẫn được khái niệm mĩ miều là nơi mà người dạy, người học có thể mang đến cho nhau một phương pháp tư duy, một phương pháp làm việc, một lý thuyết thích ứng cuộc sống, mà thời nay, người ta còn gọi là kỹ năng mềm.

Tựu chung lại, thói xấu của giới trẻ, có lẽ ở chỗ xa rời và coi thường kỹ năng mềm.

[Truyện Ngắn] ĐỪNG HỎI GÌ CẢ! ANH YÊU EM!

[Truyện Ngắn] ĐỪNG HỎI GÌ CẢ! ANH YÊU EM!
**

Xóa tất cả tin nhắn trên Facebook với 1 cú click

Facebook giúp người dùng kết nối và dễ dàng gửi tin nhắn cho nhau với trình messages được tích hợp trên dịch vụ của họ. Và kể từ khi cập nhật giao diện facebook cho trình messages thì addon giúp xóa tin nhắn trên facebook mà mình đã hướng dẫn trước đây không còn sử dụng được nữa. Với bài viết nhỏ này mình sẽ giúp các bạn độc giả có thể xóa tin nhắn trên facebook vĩnh viễn từ một vài tin nhắn được lựa chọn hoặc cả một cuộc trò chuyện. Sau khi chọn xóa các tin nhắn sẽ mất vĩnh viễn và bạn không thể hoàn tác lại chúng một cách an toàn nhất. Với cách này bạn có thể yên tâm về sự riêng tư và đảm bảo người khác không đọc được nội dung của cuộc trò chuyện nếu như bạn muốn giữ kín.

Hướng dẫn xóa tin nhắn trên facebook vĩnh viễn
Thông thường, khi bạn muốn xóa tin nhắn trên Facebook thì phải click vô nút xóa của từng tin nhắn một. Điều này làm gây mất thời gian nghiêm trọng nếu như số lượng tin nhắn của bạn muốn xóa lên tới vài chục hay thậm chí vài trăm. Nhưng ngay từ bây giờ đây, bạn có thể xóa hết tất cả các tin nhắn trong hộp thư Facebook chỉ với 1 cú click chuột, tuy nhiên điều này chỉ áp dụng được khi bạn muốn xóa tất cả các tin nhắn trong hộp thư.

Để làm được việc này thì đầu tiên bạn phải cài đặt một ứng dụng của Google Chrome mang tên Facebook Fast Delete Messages


Sau khi cài đặt xong, bạn vào Facebook và mở hộp thư lên sẽ thấy nút Delete All. Và ngay từ bây giờ bạn có thể click vào nút đó để xóa. Hoặc nếu bạn muốn xóa từng cái như cách thông thường thì ứng dụng cũng hỗ trợ bạn thêm 1 nút dấu X màu đỏ bên cạnh mỗi tin nhắn.

GÓC KHUYẾT!

GÓC KHUYẾT!
Nhà cửa bề bộn, dọn được một góc nho nhỏ để ngồi soạn bài tập huấn cho các thầy cô chủ nhiệm ngày mai, một ngày mà ngần ấy nội dung, không biết mình có thể trình bày thuyết phục như mọi khi được không!?

Bật nhạc lên, giọng ca Ngọc Anh sâu thẳm với một khúc Tình Phú Quang day dứt.

Mời em vào
Quán thời gian,
chạm ly kí ức
uống làn hương xưa…

Mùa thu không hẹn vẫn về, khiến thời gian như vội vàng hơn, cảm xúc thu khiến mình lại nhớ đền “Góc khuyết” của Tiếng Lòng.

Bến đời bắt ta không được đi lạc bước
Bến mơ lại xui cứ đi ngược con đường
Ta chấp chới giữa hai bờ mơ thực
Bước chân nào cũng chạm tới đau thương!.

Khi thả hồn trở lại Bến Thời Gian
Thấy kỷ niệm thánh thót rơi từng giọt
Gió xô ngã chén vơi đầy đắng đót
Trăng vô tình trải quá khứ ra phơi...

Trái đất tròn nhưng khuyết một góc tôi!.

Người yêu cũ, em vẫn còn độc thân chứ?

Chiều nay Hà Nội nổi giông bão, anh lao nhanh trên đường mà không có gì che chắn vì anh quên mang theo ô, cố chạy đến quán café gần nhất để tránh bão, tránh mưa.

[Tâm sự] Anh đã nắm tay bao nhiêu cô gái rồi?

Có bao giờ bước trên đường một mình, nhìn những cặp đôi tay trong tay, anh nhớ và cần nắm lấy một bàn tay hay không?

Cuộc sống địa ngục của những người bạch tạng ở châu Phi

Những người bị bạch tạng ở châu Phi luôn bị khinh miệt, thậm chí là bị bắt cóc và giết chết bởi những kẻ săn lùng một vài bộ phận cơ thể người bạch tạng.

Đi tìm nàng Mona Lisa đích thực qua những bộ hài cốt

Qua những phát hiện mới đây, phải chăng bí ẩn về nàng Mona Lisa sắp được giải mã...

Loài rồng 'có thật' trong lịch sử



Rất nhiều câu chuyện truyền thuyết đã miêu tả về loài sinh vật to lớn, biết khạc ra lửa này...

8/09/2013

Tiểu thuyết MIYAMOTO MUSASHI - Chương 3: Ngày hội hoa


Vào đầu thế kỷ thứ , con đường Mimasaka là một trục lộ giao thông lớn.
Khởi đầu từ Tatsimo thuộc tỉnh Harima, đường này chạy dài, uốn khúc như bất tận, lên đèo xuống dốc, hun hút qua vùng núi Tatsuno đồi núi chập chùng và song song với hàng cột mốc phân ranh hai tỉnh Mimasaka và Harima.

Kiếm Khách Kinh Đô - Phần 5 ( Kết Thúc )

Cảnh báo lừa đảo "Đổi tên facebook quá 5 lần"

Chào các bạn!!!! Hôm nay mình cảnh báo cho các bạn về lừa đảo "Đổi tên facebook quá 5 lần"
Sau đây là ảnh chụp hướng dẫn đổi tên facebook quá 5 lần!!!!!


Sau khi mọi người đã paste vào hết và chờ đợi 10s xong thì facebook đã tự "Theo dõi" theo đơn "đặt hàng" mua bán sub của họ!!!!!!!
Mình đã phân tích mã nguồn của trang web họ cung cấp bên trên: http://pastebin.com/raw.php?i=J3tm5BEP và tìm ra một số nghi vấn như sau. Mọi người không nên làm theo:

Mọi người click vào ảnh để xem cho rõ nhé!!!!
Kết luận đó là: Đó là một trò lừa đảo, mọi người không nên làm theo!!!!!!

Việc hồi sinh voi ma mút gây tranh cãi

Sau khi các nhà khoa học Nga và Hàn Quốc tiến thêm một bước mới trong nỗ lực hồi sinh voi ma mút, nhiều người cảm thấy vui mừng, song một số người cho rằng đó là hành động chống lại quy luật tự nhiên.



Một nhóm chuyên gia của Đại học Đông Bắc tại Nga cùng các đồng nghiệp từ Viện Nghiên cứu Kỹ thuật sinh học Hàn Quốc lấy được mô cơ và máu từ phần thân dưới của một xác voi ma mút trên quần đảo New Siberian thuộc Nga,Siberian Times đưa tin.
"Những mẩu mô cơ mà chúng tôi lấy từ xác con voi có màu đỏ tự nhiên của thịt tươi do phần thân dưới của nó nằm trong băng. Máu của con voi có màu sẫm",CNN dẫn lời Semyon Grigoriev, trưởng nhóm khai quật xác voi ma mút của Đại học Đông Bắc.
Khi nhóm chuyên gia đào xác con voi, nhiệt độ môi trường xung quanh chỉ ở mức -7 tới -10 độ C.
"Chúng ta có thể nói rằng máu của con voi ma mút chứa chất chống đông", Grigoriev bình luận.
Chất chống đông là một thành phần trong máu của các loài cá và động vật lưỡng cư ở Bắc Cực và Nam Cực. Nó ngăn chặn tác động xấu của môi trường lạnh giá đối với các mô.
Grigoriev cho rằng mẫu máu voi ma mút sẽ là "thứ vô giá" đối với những nhà khoa học muốn hồi sinh voi ma mút. Ông hy vọng ông và các đồng nghiệp sẽ thấy ít nhất một tế bào của con voi vẫn sống. Nếu hy vọng đó trở thành hiện thực, nhóm nghiên cứu có thể hồi sinh voi ma mút bằng kỹ thuật nhân bản.
"Nhưng trong điều kiện khắc nghiệt ở tầng đất đóng băng vĩnh cửu, khả năng đó rất nhỏ", ông thừa nhận.