Cứ nghĩ đến người ta bảo mình trèo cao, mình lại khóc, lại thương bố mẹ rất nhiều. Hàng xóm thì suốt ngày sang nhà mình nói này nói nọ, tủi thân lắm.
Đại học...
Mình cũng từng là một trong những niềm tự hào của cả gia đình. Thậm chí ai ai trong họ hàng đều khen là mình học chăm và giỏi hơn anh trai mình rất nhiều. Anh trai mình ham chơi. Ngày anh đỗ vào đại học, cả nhà như vỡ òa vì sung sướng nhưng khi đến lượt mình, ai cũng nghĩ rằng việc đỗ của mình là quá đương nhiên. Bởi lẽ, ngay cả chính mình, mình cũng đánh giá mình là một đứa con gái có học lực không đến nỗi tồi.
Mình giành tất cả quãng thời gian cấp 3 vào việc học và ôn thi đại học, nhiều bạn trai ngỏ ý với mình, nhưng mình đều xin lỗi họ và đều coi đó là những kỉ niệm rất đẹp giữ riêng cho mình. Mình không có ý định yêu đương, bố mẹ rất yên tâm và hài lòng về con gái.
Mình chọn hai trường đại học để thi, một trường cao, một trường tầm trung, nhưng trường cao đó mới là mục tiêu chính của mình. Thực ra, trước lúc thi, mình có ý định chọn một trường thấp hơn, nhưng gia đình mình khuyên nhủ quá nhiều, mình đành chiều theo ý họ, quyết định thử thi trường kia, trường cao kia thực ra đối với mình để vào nó, theo đúng thực lực cũng không phải là chuyện quá xa vời, nhưng hôm đó, mình đã dính phải tâm lí...
Ngày biết điểm, mình buồn và khóc rất nhiều. Bố mẹ cũng ôm mình khóc và bảo tất cả là lỗi của bố mẹ, càng buồn hơn khi nếu thi trường kia, mình hoàn toàn có thể đỗ, và thừa điểm. Những ngày tiếp theo là một chuỗi ngày kinh khủng và nặng nề. Ở quê, họ cứ bàn ra tán vào nói rằng bố mẹ mình tâng bốc con cái quá, chứ thực ra mình không hề được như thế.
Mình thương bố mẹ lắm, tại mình, mà bố mẹ không dám ngẩng cao đầu với người khác. Cứ tưởng rằng kết quả đỗ trường kia sẽ làm đỡ đi một phần, ai ngờ họ không bỏ qua, và tiếp tục lại nói bố mẹ mình. Mình buồn và tức họ lắm.
Bây giờ, mình không biết phải làm thế nào, mình nên đi học nguyện vọng hai không? Vì mình sợ sẽ không tìm được trường nào như mình mong muốn, hay mình thi lại? Một năm như thế, liệu thất bại nữa có làm bố mẹ mình suy sụp không? Vì trường kia mình thi chỉ là phụ, chứ không thích học lắm.
Giờ mình như đang ở trong một cái hố, nhìn bạn bè vui vẻ, mình chán nản vô cùng. Cứ nghĩ đến người ta bảo mình trèo cao, mình lại khóc, lại thương bố mẹ rất nhiều. Mấy người hàng xóm thì suốt ngày sang nhà mình nói này nói nọ, tủi thân lắm.
Mong các bạn giúp mình!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét