Đăng nhập để cập nhật những mặt hàng mới nhất!

We'll not spam mate! We promise.

8/11/2013

GÓC KHUYẾT!

GÓC KHUYẾT!
Nhà cửa bề bộn, dọn được một góc nho nhỏ để ngồi soạn bài tập huấn cho các thầy cô chủ nhiệm ngày mai, một ngày mà ngần ấy nội dung, không biết mình có thể trình bày thuyết phục như mọi khi được không!?

Bật nhạc lên, giọng ca Ngọc Anh sâu thẳm với một khúc Tình Phú Quang day dứt.

Mời em vào
Quán thời gian,
chạm ly kí ức
uống làn hương xưa…

Mùa thu không hẹn vẫn về, khiến thời gian như vội vàng hơn, cảm xúc thu khiến mình lại nhớ đền “Góc khuyết” của Tiếng Lòng.

Bến đời bắt ta không được đi lạc bước
Bến mơ lại xui cứ đi ngược con đường
Ta chấp chới giữa hai bờ mơ thực
Bước chân nào cũng chạm tới đau thương!.

Khi thả hồn trở lại Bến Thời Gian
Thấy kỷ niệm thánh thót rơi từng giọt
Gió xô ngã chén vơi đầy đắng đót
Trăng vô tình trải quá khứ ra phơi...

Trái đất tròn nhưng khuyết một góc tôi!.

Người yêu cũ, em vẫn còn độc thân chứ?

Chiều nay Hà Nội nổi giông bão, anh lao nhanh trên đường mà không có gì che chắn vì anh quên mang theo ô, cố chạy đến quán café gần nhất để tránh bão, tránh mưa.

[Tâm sự] Anh đã nắm tay bao nhiêu cô gái rồi?

Có bao giờ bước trên đường một mình, nhìn những cặp đôi tay trong tay, anh nhớ và cần nắm lấy một bàn tay hay không?

Cuộc sống địa ngục của những người bạch tạng ở châu Phi

Những người bị bạch tạng ở châu Phi luôn bị khinh miệt, thậm chí là bị bắt cóc và giết chết bởi những kẻ săn lùng một vài bộ phận cơ thể người bạch tạng.

Đi tìm nàng Mona Lisa đích thực qua những bộ hài cốt

Qua những phát hiện mới đây, phải chăng bí ẩn về nàng Mona Lisa sắp được giải mã...

Loài rồng 'có thật' trong lịch sử



Rất nhiều câu chuyện truyền thuyết đã miêu tả về loài sinh vật to lớn, biết khạc ra lửa này...

8/09/2013

[Tiểu thuyết] Miyamoto Musashi - Quyển 1 Chương 4:Cơn cuồng nộ

Gia đình Matahachi thuộc dòng dõi Honiden, là một trong những gia đình hào phú miền quê nhiều đời làm Samurai và tự cầy lấy ruộng đất.
Chủ gia đình, lão bà Osugi, mẹ Matahachi, là một lão phụ cương nghị, bướng bỉnh không ai bì kịp.


Thảm ngựa vằn, rừng hoa dại...


Một buổi sáng bỗng nhiên trời quá đẹp. Đan đến trường rõ sớm, nhẩn nha lượn qua Thư viện lấy thư cho lớp. Xem nào, một nắm thư, Đan giở lần lượt, liếc qua những cái tên người nhận và trố mắt khi chạm vào ba chữ: Vũ Hoàng Đan. Đan chớp chớp mắt, chính xác, tên nó ở chỗ người nhận. Còn phần người gửi bỏ trống. Thư không dán tem.